Trang chủ
Lá thư
Chủ đề
Tài nguyên
Phong cách viết của bạn?
Tôi đến chán ngấy cái giọng content mẫu mà ai ai cũng na ná giống nhau ngoài kia.
Tôi cảm tưởng đó là một đội quân robot (xin lỗi vì xúc phạm robot).
Bạn không thể tạo ấn tượng nếu bạn giống người khác.
Bạn phải có phong cách của riêng mình.
Thật may, tất cả chúng ta đều có sẵn. Nó nằm ngay trong con người bạn, được hình thành thông qua trải nghiệm của bạn.
Nhưng phải nỗ lực để tìm ra nó.

Giọng nói không chân thực
Giọng nói không chân thực xảy ra vì một trong số các lý do sau:
Bạn quá ngưỡng mộ một người: Điều này vô tình bạn bắt chước họ, dần dần giọng nói của bạn có nét tương đồng với họ.
Bạn đọc quá nhiều bài viết của người khác: Điều này khiến bạn nhiễm phong cách viết của họ một cách thụ động và khiến giọng nói của bạn trở nên nhạt nhòa.
Quá hàn lâm, học thuật: Nếu bạn không thực hành, trải nghiệm thì kiến thức đó chỉ là vay mượn mà thôi.
Bạn cố gắng tỏ ra thông minh: Chúng ta không phải Đức Phật, Đức Chúa, Lão Tử, Socrates,…
Tôi nói những điều này không phải là để phán xét.
Tôi cũng từng trải qua giai đoạn như vậy, và ngay cả bây giờ cũng đang trên đường tạo ra phong cách của riêng mình.
Vì vậy, điều đầu tiên bạn cần làm là nhận thức được tình trạng của bạn và tìm cách tinh chỉnh dần dần (qua nhiều năm).

Sức mạnh của sự dễ bị tổn thương
Để tôi kể bạn nghe về một người.
Cô ấy đã dành ra 2 thập kỷ để nghiên cứu về lòng can đảm, sự dễ bị tổn thương, và sự đồng cảm. Cô có bằng tiến sĩ và giáo sư nghiên cứu tại Đại học Houston. Những cuốn sách của cô đều là sách bán chạy nhất – trong đó cuốn Dám lãnh đạo được đánh giá 4,7/5 sao với 21,745 lượt review trên amazon. Bài diễn thuyết truyền cảm hứng trên Ted Talk với 23 triệu lượt xem.
Và với những gì cô ấy làm thì cô ấy hẳn phải “sĩ” đến cuối đời.
Nhưng không.
Brené Brown không bao giờ coi mình là chuyên gia hoặc bậc thầy. Cô ấy thể hiện mình giống như bao con người khác:
Cá nhân tôi, tôi đã đấu tranh với dữ liệu bằng tất cả những gì mình có. Tôi đã nghe đi nghe lại ý tưởng yêu bản thân như một điều kiện tiên quyết để yêu thương người khác, và tôi ghét điều đó. Đôi khi, yêu Steve và các con dễ hơn yêu chính mình rất nhiều.
và
Tôi thú nhận rằng tôi được thúc đẩy bởi chính cuộc đấu tranh của mình để học cách duy trì sự táo bạo.
Trước đây, tôi cứ nghĩ rằng mình phải thành công và là chuyên gia trong ngành thì mới viết.
Nhưng Brené Brown cho tôi nhận thức hoàn toàn khác.
Chúng ta có thể kết nối mọi người bằng sự chân thực trong chính con người mình. Đó là sự đồng cảm, kết nối đến từ chính sự “dễ bị tổn thương”.
Dễ bị tổn thương không phải kiểu content marketing: “bây giờ khoe thành công là xưa rồi, mà bây giờ phải khoe thất bại”. Tôi ghét tư duy này, vì nó đượm màu giả tạo.
Hơn nữa, mục đích chính không phải là để marketing mà là để truyền cảm hứng.
Thể hiện sự “dễ bị tổn thương” không phải là để tỏ ra thương hại hoặc yếu đuối. Mà là để chúng ta trở thành một con người chân thực hơn – với đầy ưu khuyết điểm.

Viết với sự bình đẳng
“Tôi không tin vào mối quan hệ thứ bậc. Tôi không muốn ở trên ai, cũng không muốn ở dưới ai. Nếu tôi không thể đối xử với ai đó như một người ngang hàng và nếu họ không thể đối xử với tôi như một người ngang hàng, tôi sẽ không muốn tương tác với họ nữa.”
―
Để có được danh tiếng, chúng ta thường được khuyên rằng phải trở nên giỏi hơn trong lĩnh vực của mình.
Nhưng giỏi hơn không có nghĩa là đứng trên mục thuyết giảng – trở thành thầy giáo.
Hãy cứ nói chuyện với độc giả giống như nói chuyện với người bạn thân nhất của mình, hoặc những người mà bạn muốn chăm sóc, giúp đỡ.
Danh tiếng tạo ra từ quyền lực khiến chúng ta trông có vẻ giáo điều. Danh tiếng phải là một sản phẩm phụ của những giá trị mà chúng ta tạo ra. Là cách chúng ta chăm lo cho bộ lạc của mình phát triển.
Nước sốt đặc biệt:
- Nhận sai trước khi chỉ lỗi người khác.
- Điều gì tích cực, cổ vũ, truyền cảm hứng hãy xưng bạn.
- Điều gì chỉ lỗi sai, hãy xưng chúng ta – để độc giả không thấy lẻ loi, cô độc.

Giọng điệu của bạn
Đừng cầu kỳ khi viết… Mọi người thích giọng nói của bạn. Họ thích được trò chuyện như một người bình thường. Họ thích được chọc léc, được cù, được troll, thi thoảng ăn mắng và cay cú.
Nếu bạn viết theo kiểu hàn lâm, nó có thể giúp bạn gây dựng chuyên môn của mình.
Nhưng lại không để lại ấn tượng về con người bạn. Hãy xem, bình thường bạn trò chuyện với mọi người trong đời sống thực như thế nào thì hãy thể hiện y như thế.
Bạn:
- Hài hước, dí dỏm, châm biếm?
- Nghiêm túc, đi thẳng vào vấn đề với lập luận logic, chiến lược, và có hệ thống?
- Đồng cảm, yêu thương, và đầy lòng trắc ẩn?
- Ghê gớm, gai góc, quyền uy?
- …
Bạn có thấy giọng điệu của mình trong đó không?
Nếu có, hãy sử dụng nó trong bài viết của mình.
Viết giống như nói.
Phần tiếp theo: Bắt đầu viết
Xóa tan nỗi sợ viết lách và bắt đầu xây dựng những viên gạch đầu tiên.
