MY STORY
Tôi đã theo đuổi ước mơ và trải qua 3 lần chủ động phá sản như thế nào (trước khi đạt được công việc tự do toàn thời gian và tìm ra con đường của riêng mình)
“Thời gian của bạn có hạn, vậy nên đừng lãng phí nó để sống cuộc đời của người khác. Đừng bị mắc kẹt trong giáo điều – tức là sống với kết quả từ suy nghĩ của người khác. Đừng để tiếng ồn ào của ý kiến người khác lấn át tiếng nói bên trong bạn. Và quan trọng nhất, hãy can đảm đi theo tiếng gọi của trái tim và trực giác. Bằng cách nào đó, chúng đã biết bạn thực sự muốn trở thành người như thế nào. Mọi thứ khác chỉ là thứ yếu.” ―
Từ nhỏ, tôi đã suy ngẫm về mọi thứ.
Tôi cảm thấy mình không muốn có cuộc sống như bao người bình thường khác.
Mọi người cứ khuyên tôi phải làm thế này, thế nọ. Nhưng khi tôi hỏi ngược lại rằng “họ có thực sự hạnh phúc với cuộc sống của mình không?”, thì họ đứng hình 5 giây và lảng sang chuyện khác.
Họ chưa bao giờ dám đối mặt với nỗi bất hạnh của mình, nhưng lại luôn khuyên người khác phải sống thế nào cho ổn.
Họ phàn nàn về cuộc sống, vợ/chồng, con cái, sếp, đồng nghiệp, và công việc mà họ đang làm.
Điều đó không chỉ xảy ra với gia đình nghèo, mà nó còn trở nên ác liệt hơn với gia đình khá giả.
Mọi người cứ loanh quanh đổi lỗi cho tiền bạc. Người thì nói rằng do nghèo quá. Người thì nói rằng tiền vào sinh hư.
Nhưng tôi không nghĩ như vậy.
Tiền bạc (ít hoặc nhiều) chỉ là thứ khuếch đại những vấn đề cá nhân mà họ không thể giải quyết mà thôi.
Dù nhận thức được vấn đề, nhưng khi ấy tôi không đủ kiến thức để tìm ra lời giải.
Nhưng một điều tôi chắc chắn biết: nếu không muốn có cuộc sống như bao người khác thì tốt nhất là làm ngược lại những gì họ đang làm.
Tôi tin rằng, chắc chắn có một cách sống tốt hơn.
Vì vậy, tôi phải đi tìm ra nó.
Trong khi mọi người chìm đắm trong việc tám chuyện, tôi tìm đọc sách và tìm hiểu về kinh doanh.
Một lần tôi bắt gặp bức tranh ngay cửa vào một công ty công nghệ – nơi bạn tôi làm việc.
Hình ảnh một người đàn ông trán cao, cặp mắt chim ưng sắc lẻm sau cặp kính tròn, kèm dòng chữ: “hãy cứ khát khao, hãy cứ khờ dại”. Mặc dù khi đó tôi không hâm mộ Jobs, nhưng câu nói đó đã ám ảnh tôi suốt những năm làm việc.

Câu nói đó dường như là điểm kích hoạt (kết nối) mọi ý tưởng tôi đã tìm hiểu trước đó.
Tôi đã biết mình muốn gì.
Tôi muốn có một cuộc đời tự do sáng tạo và được sống là chính mình. Sự giàu có đến với tôi phải là hệ quả của lối sống đó, chứ không phải sáng đi tối về và bán sức khỏe trên bàn nhậu.
Thế nào là sống là chính mình?
Công việc tôi làm, cách tôi thể hiện phải phản ánh con người tôi, cá tính của tôi, ước mơ của tôi, và điều mà tôi thực sự tin tưởng. Tôi được quyền làm chủ chính mình và không để người khác hay hoàn cảnh định đoạt.
Vì vậy, khởi nghiệp kinh doanh là “lối thoát” lý tưởng cho phi vụ này.
Khởi nghiệp thật khó khăn, tôi cần tìm người đồng hành.
Bạn tôi: “Mày điên à. Đang ổn định thì nhảy ra ngoài. Người ta kinh doanh phải có vốn, phải có mối quan hệ. Còn mình thì…”
Im lặng… kèm theo tiếng thở dài, và cả hai cùng nghĩ về điểm xuất phát của bản thân.
“Thế tiền mày lấy ở đâu? Rồi người nhà hỏi mày sẽ nói thế nào? Họ thích sự ổn định và làm một chức vị cao ở doanh nghiệp. Chẳng nhẽ ‘chém gió’ rằng mình ra làm chủ, mở công ty?”
“Nhỡ thất bại thì sao? Mất tiền. Gia đình và mọi người sẽ cho rằng mày đã làm những điều ngớ ngẩn.”
Cay thật…
Càng thuyết phục nó thì nó lại càng làm nhụt chí mình.
Những gì mọi người nói cứ vang vọng mãi trong đầu tôi.
Vì họ nói có lý.
Mỗi khi về nhà là cảm giác nặng trĩu khi mọi người hỏi tôi về công việc, là khi tôi cố gắng giải thích ước muốn của mình mà chẳng ai muốn hiểu. Thấy điều bất ổn, bố tôi thường xuyên nhắc “lần này, mày mà nghỉ việc thì mày chết với tao”. Mẹ tôi thì luôn lo lắng khi tôi không chịu ổn định mà cứ theo đuổi những thứ mà người khác không làm. Nhưng sâu thẳm trong mắt bà, tôi thấy được nỗi khát khao được tự do bay nhảy, và được theo đuổi công việc mà bà hằng ao ước.
Giờ đây, không chỉ đối mặt với sự thiếu thốn tiền bạc, mà còn đối mặt với áp lực tinh thần.
Nhưng…
Nếu tôi không quyết định ngay bây giờ, tôi không còn nhiều cơ hội nữa. Tôi sẽ bị đồng hóa bởi những người khác và chế độ khen thưởng, chấm công. Rất có thể tôi sẽ phải hối hận vì bản thân không hành động, không theo đuổi ước mơ của chính mình.
Cuộc sống bình thường không dành cho tôi. Đi làm, nghe theo chỉ dẫn, công việc lặp đi lặp lại (hoặc bị sai làm đủ việc linh tinh), tích lũy tiền bạc, về hưu – một cuộc đời nhạt nhẽo, vô vị, và không có ý nghĩa.
Còn bạn thì sao?
Bạn có muốn cuộc sống như vậy không?
Hay bạn muốn được sống là chính mình, được tự do sáng tạo và theo đuổi ước mơ mà bạn thầm ấp ủ?
…
Nếu bạn đọc câu chuyện này, bạn sẽ nhận được nguồn cảm hứng và 2 ý tưởng lớn từ trải nghiệm của tôi:
1. Tôi đã âm mưu khởi khiệp, có chút thành quả, rồi lại thất bại như thế nào – câu chuyện tuổi trẻ ngốc nghếch và không sợ hãi của tôi.
2. Cách tôi tìm ra con đường của riêng mình sau những năm tháng thử hết thứ này đến thứ nọ.
Sau đây là hành trình của tôi:
Âm mưu nghỉ việc diễn ra như thế nào?

Tôi là anh chàng tóc hung hung đỏ kia.
Sau khi ra trường, hầu hết bạn bè tôi đều chọn công ty lớn. Còn tôi thì kiếm công ty khởi nghiệp để làm. Nhưng đó lại là khởi đầu đúng đắn nhất cuộc đời tôi.
Bởi vì nhỏ, nên tôi được làm hầu hết mọi việc. Thi thoảng còn đi ship hàng cho những khách vip. Nhớ có lần, đi ship cái hộp đồng hồ cơ thì được khách bo 120k tiền thừa. Tự dưng sao thấy khách hàng này đáng yêu thế không biết. Điều đó khiến tôi càng yêu thích công việc kinh doanh hơn.
Sau khi trải nghiệm đủ, tôi bắt đầu tìm đến công ty lớn.
Cứ phải trải đủ mọi thứ cho biết “mùi” chứ nhỉ?

Đây là một trong các công ty tôi làm việc.
Good job…, tôi trân trọng và biết ơn những ngày tháng ở đây. Nhưng tôi vẫn nhận thấy điều gì đó bất ổn (nguyên nhân từ phía tôi).
Tôi muốn được tự do, được sáng tạo, và được là chính mình.
Bởi vậy, tôi cần một kế hoạch đào tẩu tinh thần.
Bước 1. Ấp ủ

Tiền không có nhiều, kinh doanh mà nhập hàng rồi về bán thì chỉ có chết.
Nguyên tắc là phải có traffic trước để giảm rủi ro về 0.
Giữa năm 2017, tôi mua một tên miền chuyengiamuasam.com với giá 250k/năm và hosting 50k/tháng.
Sau khi tan làm, thay vì đi chơi tôi dành 1,2h mỗi tối để viết và SEO từ khóa lên top google.
Khoảng 6 tháng sau, từ khóa bắt đầu lên top 10, top 5, rồi top 1.
Chà chà…
Đã đến lúc thoát rồi đây.
Bước 2. Xé kén
Đây là khởi đầu đầy ắp những khoảnh khắc vui vẻ, tự do tự tại. Nhưng đồng thời cũng đã lấy đi của tôi những giọt nước mắt.
Hành trình bắt đầu từ căn phòng 2 triệu:

Bạn có thấy mấy cái cây ở cửa sổ không? Tôi đã dành cả buổi chiều lượn khắp chợ Vạn Phúc để mua cây và tìm đồ trang trí với hi vọng biến văn phòng thành nơi làm việc lý tưởng.
Nhưng sau một tuần cây chết hết :))
Người ngồi trên ghế là cộng sự đầu tiên của tôi – một cô gái cá tính, thẳng thắn, và đầy nghị lực.
Tiếp theo là một bạn khác đến phỏng vấn. Sau khi đi làm, bạn ấy kể lại rằng: “không biết tại sao em lại theo anh vào chỗ này, trong khi đây là ngõ cụt; em ngó vào cửa thì tầng 1 tối om. Loáng thoáng trong đầu em tưởng đây là ổ bắt cóc chứ”.
Cả đám cười ồ lên.
Nhưng trong lòng tôi lại dậy sóng: “với văn phòng thế này mà mở rộng thì chẳng khác nào tự bắn vào chân mình”.
Thế là dồn hết can đảm đi tìm văn phòng mới.
Nó đây:

4 triệu gồm 2 phòng (một làm văn phòng, một để chứa hàng hóa) và nó ở mặt đường lớn.
Trông cũng “tương lai” phết đấy chứ? :))

Có con Bull này chứng kiến, đây là khoảng thời gian tuyệt đẹp trong cuộc đời tôi. Nhưng về sau, Bull đã phải chuyển khẩu tới một gia đình khác vì chúng tôi không có thời gian chăm sóc.
Vĩnh việt Bull, chắc hẳn chúng ta sẽ không bao giờ gặp nhau nữa.

Mọi người vui vẻ làm việc cùng nhau, cười cùng nhau, và đi ăn cùng nhau.
Nhưng tham vọng của tôi không dừng lại ở đó.
Tôi phát triển dự án nội thất và quản lý team từ xa. Lúc này, tôi không còn ở đó để hướng dẫn và truyền cảm hứng cho mọi người được nữa. Do đó, team dần tan rã.

Ở dự án nội thất, tôi góp chung vốn với những người khác. Mỗi người đảm nhiệm một vai trò khác nhau.
Bởi vì chung vốn nên mọi quyết định đều bị phụ thuộc. Thêm vào đó là trò chơi “chính trị”, và sự phức tạp, cồng kềnh của bộ máy.
Tôi nhận thấy như kiểu họ muốn nuốt chửng mình để phục vụ cho ý định của riêng họ, chứ không phải là hợp tác cùng xây dựng.
Tất cả những điều này khiến tôi mất đi tự do.
Một lần nữa, tôi quyết định dừng lại.
Tất cả đã kết thúc.
Tôi dành cả tuần trời im lặng và đi bộ. Cứ đi mãi, đi mãi mà chẳng cần phải có mục đích gì.
Đây là một bước ngoạt lớn đối với tôi, và đó là lý do tại sao tôi quyết định phát triển doanh nghiệp một người.
Bài học rút ra ở giai đoạn này là:
- Phải trở nên độc lập, không được phụ thuộc vào người khác ở bất kỳ công đoạn nào.
- Tránh xa những người chơi trò chơi địa vị, “chính trị” trong business.
Một lần nữa bắt đầu lại
Sau vụ vừa rồi, tôi dường như đã kiệt sức về cả tinh thần và thể chất.
Phải nghỉ ngơi cái đã. Vì vậy, tôi quyết định trở lại làm thuê.

Làm thuê so với khởi nghiệp không đáng là gì, nên công việc nhẹ tênh.
Nhưng khao khát tự do trong tôi vẫn gào thét.
Nếu cứ tiếp tục tình trạng này, có thể tinh thần của tôi kiệt quệ và sẽ bị thuần hóa mất.
Bởi vậy, cuộc đào tẩu thứ 2 phải diễn ra.

Làm được gần một năm tôi quyết định nghỉ việc.
Lần này tôi chọn kinh doanh trên internet vì nó gần như chẳng mất đồng vốn nào cả, đồng thời rủi ro giảm về 0. Tôi chỉ cần học vài kỹ năng và dành thời gian để phát triển.
Tôi không biết mình hợp với cái gì, nên phải thử tất cả:
- Làm Affiliate
- Dropshiping
- Cung cấp các dịch vụ thiết kế web, viết lách, quảng cáo, và xây phễu. Sau đó là tư vấn, cố vấn.
Dropshiping trừ công sức thì chẳng lãi được đồng nào, buồn thế chứ. Nó quá nhiều việc lặt vặt từ chạy quảng cáo, tìm sản phẩm, xử lý đơn hàng, thanh toán, và rất nhiều sự vụ phát sinh. Công việc này chứa nhiều rủi ro, lúc thì được, nhưng lúc thì mất hết lúc nào chẳng hay.
Affiliate thì lãi được $1,000 đầu tiên nhờ chạy quảng cáo cho các sản phẩm hosting và tài chính. Các leader ngách nói rằng, khi tìm được mạch vàng rồi thì hãy tiếp tục mở rộng. Nhưng tôi nhận thấy công việc này không mang lại cho tôi khả năng tự chủ và sáng tạo. Tôi không muốn dành cả đời để bán sản phẩm mà bản thân không tham gia vào quá trình tạo ra, và phát triển chúng.
Do đó, tôi quyết định dừng công việc MMO lại.
Freelancer: Tôi thích các công việc liên quan tới thiết kế web, viết lách và xây phễu.

Một mẹo nhỏ khi bạn làm freelancer hoặc remote là hãy viết thật chuyên sâu về lĩnh vực của bạn. Mọi người sẽ tự động coi bạn là chuyên gia khi bạn nghiên cứu đủ sâu về nó.
Khi làm freelancer có 2 vấn đề bạn cần lưu ý:
1. Bạn sẽ gặp khách hàng không cùng tần số khiến bạn mệt mỏi trong quá trình làm việc.
2. Bạn không thể trở nên giàu có nếu đánh đổi thời gian lấy tiền (theo Naval).
Bởi vậy, bạn cần tìm thêm hướng khác.
Đang lúc lang thang trên X, tôi tóm được một anh chàng tên Dan. Cậu ta cũng bắt đầu với nghề thiết kế web, sau đó viết nội dung trên X (Twitter). Dan nói rằng, cách đó giúp cậu ta tìm được những khách hàng cùng tần số, được tôn trọng và được trả nhiều tiền hơn.
Wtf.
Tìm ra rồi.
Tôi cũng viết được giống cậu ta.
Vào ngày 21.7.2024 một tài khoản facebok mới.

Sau khoảng 3 tháng xây dựng, tôi bắt đầu nhận được những tín hiệu tích cực:

Làm quen với những người bạn tuyệt vời từ khắp miền đất nước và cả nước ngoài.
Đây là thùng mật ong tôi được một người bạn mới tặng chỉ vì cô ấy thích những gì mà tôi viết. Trời ơi… Hẳn 18 chai. Nhuận bút này thật đặc biệt, và nó còn khiến tôi vui hơn cả tiền công rất nhiều.

Phát triển sản phẩm số: Tôi đã đóng gói những gì tôi học hỏi để tạo thành khóa học Viết hiện đại. Khóa học này mang lại cho tôi nguồn thu nhập thụ động.
Tôi muốn kiếm tiền bằng tâm trí chứ không phải công sức của mình, vì vậy tôi ngừng cung cấp dịch vụ done-for-you và chuyển sang tư vấn và cố vấn.
Tôi chỉ bán ý tưởng (lời khuyên), chứ không bán thực thi.
Đơn hàng cố vấn đầu tiên là 10 triệu, sau đó 15 triệu, cuối cùng là $,1000 với những sự điều chỉnh về dịch vụ.
Đây là một khách hàng kỳ lạ nhất của tôi – phản ứng hoàn toàn khác với những người khác mà tôi từng làm việc.

Cô ấy reo lên vì “6 tháng tới 1 năm mà giá $1,000?”.
Tôi thích tính cách của vị khách hàng này, vì thẳng thắn bộc lộ cảm xúc mà không đề phòng gì. Tôi nghĩ rằng đây là một người trung thực, và đáng để làm việc cùng.
Giờ đây, tôi đã hạn chế nhận thêm khách hàng mới cho dịch vụ cố vấn để tập trung hỗ trợ khách hàng cũ, xây dựng sản phẩm số, tạo nội dung, xây dựng khán giả, và nhiều hoạt động khác.
Tìm ra con đường của riêng mình:
Bạn không thể kết nối mọi thứ khi nhìn về phía trước, mà chỉ có thể nhìn lại phía sau. ―
Với những gì đã xảy ra, giờ đây tôi đã tìm được con đường phù hợp với bản thân mình: Tích hợp giữa công việc và cuộc sống.
Tạo ra một cộng đồng cùng tần số: Nơi tôi thu hút không chỉ là khách hàng, mà đó còn là những người có chung quan điểm, sở thích, chí hướng. Họ vừa là khách hàng, vừa là bạn của tôi.
Theo đuổi những gì mà tôi yêu thích: Tôi thích triết học, tâm lý học, kinh doanh; vì vậy tôi thoải mái nói về nó cả ngày. Đối với tôi nó không còn là công việc nữa, mà là trò chơi.
Với sản phẩm số: Nó mang lại cho tôi nguồn thu nhập thụ động, điều đó cho phép tôi có nhiều thời gian hơn dành cho gia đình. Cho vợ, và đứa con trai của mình.
Một sự nghiệp ý nghĩa: không chỉ làm để kiếm tiền, công việc của tôi còn giúp người khác phát triển. Mỗi khi nhận được một lời cảm ơn vào tin nhắn hoặc email nói rằng các ý tưởng của tôi đã giúp cuộc sống của họ thay đổi. Một cảm giác ý nghĩa ngập tràn.
Tất cả những việc này chỉ cần làm với một người, nên nó được gọi là:
DOANH NGHIỆP MỘT NGƯỜI.
7 bài học rút ra từ một thập kỷ ngốc nghếch và không sợ hãi
1. Không có thất bại, tất cả chỉ là phản hồi
“Thành công là đạt được điều bạn muốn… Hạnh phúc là mong muốn điều mà bạn có được.” — Dale Carnegie
Tôi muốn tự do, sáng tạo, được làm chủ cuộc sống và các quyết định của mình. Tôi muốn trở nên giàu có, nhưng nó phải là kết quả của cuộc sống mà tôi muốn theo đuổi (chứ không phải sự sắp đặt của người khác).
Có thể nhiều người cho tôi là ngốc nghếch vì hầu hết đều theo đuổi công việc ổn định.
Nhưng hãy nghĩ xem. Tiền là thứ mà bạn có thể kiếm được, nhưng thời gian thì không. Bạn không thể dùng tiền để mua lại tuổi trẻ của mình.
Bạn còn nhớ những người bạn mà tôi cố gắng thuyết phục ra khởi nghiệp cùng tôi không? Thi thoảng tôi có nói chuyện với họ. Ban đầu, họ nghĩ rằng mình sẽ kiếm đủ tiền rồi ra mở riêng. Nhưng càng về sau, guồng quay công việc đã cuốn đi mất mơ mà họ từng mong đợi.
Bây giờ, họ bắt đầu ra làm một điều gì đó cho riêng mình. Vẫn chưa muộn và thật dũng cảm. Nhưng thứ họ không thể lấy lại được là năm tháng tuổi trẻ của mình.
Còn mẹ tôi về sau chuyển sang buôn bán. Bà nói: “tự do vẫn là sướng nhất”.
2. Đừng quan tâm tới người khác nghĩ
Nếu bạn đọc đến đây, chắc hẳn bạn đang có ý định theo đuổi con đường của riêng bạn.
Bạn sẽ gặp rắc rối bởi sự cản trở của mọi người xung quanh. Một nửa lo lắng cho bạn, nửa còn lại sợ địa vị của họ bị lung lay khi bạn phát triển và bỏ họ lại phía sau.
Nếu muốn phát triển, bạn cần tự cách ly với họ. Ít nhất là về mặt tâm trí.
Đừng nghe ai cả.
Họ đang nhấn chìm bạn.
Note: Tôi ít khi tâm sự với thế hệ trước về công việc. Gia đình chỉ cần yêu thương thôi là đủ, việc bất đồng quan điểm là không đáng.
3. Không có gì là vô nghĩa
Những ý tưởng tốt sẽ nảy sinh sau những khoảng thời gian lạc lõng, vì vậy hãy tận hưởng quá trình.
Nếu bạn đang cảm thấy mông lung, thất vọng về công việc của mình. Có thể vì nó không hiệu quả, hoặc đó không phải là công việc mà bạn muốn gắn bó suốt đời, thì hãy thử một phương án mới.
Đừng lo lắng.
Bạn không phải là người duy nhất gặp tình trạng này. Pixar cho biết họ đều trải qua từ những thứ tệ hại:
Phim Pixar ban đầu không hay, và nhiệm vụ của chúng tôi là làm cho chúng trở nên như vậy — như tôi vẫn nói, “từ dở đến khá”. — Ed Catmull
Bạn cũng vậy.
Bạn cần thử bất kỳ ý tưởng nào mà bạn học được hoặc nghĩ ra. Trong số đó, sẽ có những ý tưởng vô cùng tởm lợm, hãy loại bỏ nó để tiến gần hơn tới ý tưởng tuyệt vời.
Hãy giữ tinh thần sáng tạo, rồi bạn sẽ tìm ra con đường của mình.
4. Cho đi, cho đi, cho đi nhưng hãy quan sát
Cho đi là tốt đẹp.
Nhưng cho đi mà không quan sát thì lãng phí của giời.
Khi cho đi, hãy để ý xem mọi người có cần nó hay không và tinh chỉnh. Thứ bạn cho đi đáng giá bao nhiêu, nhưng người đối diện không trân trọng thì cũng chỉ là rác (đừng buồn).
Bởi vậy, bắt đầu làm việc miễn phí: xây dựng dự án cho chính mình, bạn bè, đối tác, và chia sẻ những gì mà bạn học được.
Kết bạn, trò chuyện với những người yêu thích nó. Thẳng tay block những kẻ phá bĩnh và cố ngăn chặn bước tiến của bạn.
5. Đừng sống bằng suy nghĩ người khác
Hầu hết chúng ta đều bị định kiến, thành kiến ngăn cản sự phát triển.
Đừng xin lời khuyên của ai cả.
Thay vào đó, hãy xin ý tưởng. Bạn cần thu thập thật nhiều ý tưởng, sau đó thử nghiệm và tạo ra các ý tưởng của riêng mình.
Hãy ôm lấy những điểm khác biệt nhất của bạn. Đó là điểm độc đáo và là nơi sức mạnh được sinh ra.
Hãy kỳ lạ. Tự do. Sống là chính mình.
6. Tích hợp giữa công việc và cuộc sống
Tôi đã từng đa nhiệm vì thấy bản thân có thể ôm được nhiều việc cùng lúc.
Tôi đã từng sử dụng nguyên tắc 4 lò lửa để tối ưu cuộc sống, bằng cách tắt đi một trong 4 bếp sức khỏe, gia đình, bạn bè, sự nghiệp.
Tất cả đều là lời khuyên lỗi thời.
Lời khuyên khôn ngoan nhất mà tôi học được là tích hợp.
Nếu tôi muốn xây dựng một lối sống mà tôi yêu thích, tôi biến nó thành nguyên liệu truyền thông cho công việc của mình.
Nếu tôi muốn bạn bè và công việc, tôi kết bạn với những người bạn yêu thích kinh doanh.
Nếu tôi muốn bạn bè và sức khỏe, tôi rủ bạn vừa đi bộ vừa trò chuyện.
7. Yêu những gì bạn làm
Nếu bạn gồng mình lên để kỷ luật, bạn đã thua rồi.
Ý chí của bạn có giới hạn, vì vậy bạn sẽ nhanh chóng kiệt sức, chán nản, và nhận ra những gì bạn làm thật vô nghĩa.
Tôi tin rằng điều duy nhất khiến tôi tiếp tục (sau những vấp ngã) là yêu những gì tôi làm.
Bởi vậy, bạn phải tìm ra những gì mà bạn yêu thích.
Khi bạn yêu, bạn tràn đầy năng lượng; rồi bạn dần tiến bộ, thành thạo, và bạn sẽ có một sự nghiệp tuyệt vời (tiền sẽ là hệ quả tất nhiên của điều đó).
Nhưng tìm ra những gì bạn yêu thích không phải ngày một ngày hai.
Giống như một mối quan hệ tuyệt vời, nó sẽ tốt lên theo năm tháng.
Và cách tốt nhất để tìm ra nó là lắng nghe trái tim bạn. Nó rung động vì điều gì. Trái tim thổn thức ra sao và thúc dục bạn như thế nào.
Hãy tìm đi.
Vậy là hết chặn đường đầu tiên của câu chuyện, hi vọng sắp tới sẽ bổ sung thêm phần 2.
Cảm ơn bạn đã đọc.
Tôi hi vọng câu chuyện của tôi sẽ mang lại nguồn cảm hứng và sức mạnh to lớn để bạn bắt đầu theo đuổi ước mơ của chính mình.
Chúc bạn có những trải nghiệm thú vị!
Đỗ Đức Thông
Trang chủ
Lá thư
Chủ đề
Tài nguyên