Nếu ai đó cố gắng nói với bạn rằng bạn phải tự nhận lỗi về thất bại của mình, số ít sẽ có ý tốt, số ít sẽ không hiểu, phần lớn họ đang muốn thao túng tâm lý.
Cách tôi sống sót và vượt qua đường hầm tăm tối.
Đợt covid-19, tôi trở về với hai bàn tay trắng. Vì kiêu ngạo, tôi chẳng nói cho bất kỳ ai. Với tư cách là một con người bình thường, tôi đổ lỗi cho covid, cho 2 đối tác. Kể ra lúc đổ lỗi cũng sướng phết.
Nhưng có lúc tôi quay về đổ lỗi cho bản thân mình, rằng tôi không đủ giỏi, không đủ tốt. Để bản thân vui hơn tôi thường xem các video truyền động lực. Nhưng chẳng hiểu sao, càng tiêu thụ nội dung tích cực thì bản thân càng trở nên lo lắng, lạc lõng và mất định hướng.
Tôi đứng khự lại.
– Chết tiệt…
– Mày đang làm cái quái gì vậy Thông?
– Làm khác đi cho tao!
Chính cái quyết định làm khác đi ấy đã khiến cuộc đời tôi thay đổi 180 độ – tôi gọi đó là khoảnh khắc đột khởi.
Tôi cá với bạn là 100% mọi người đều trải qua ít nhất một lần lạc lõng, thất vọng và mất định hướng trong sự nghiệp, tình yêu hoặc sức khỏe. Không sao cả. Kể ra có nhiều người giống mình cũng bớt cô đơn. Vì đó là những gì vũ trụ bắt chúng ta phải trải qua để có được những bài học và sau đó là một cuộc sống tuyệt vời.

Khi những cảm xúc tồi tệ xảy đến. Con người sẽ có xu hướng che giấu nỗi đau bằng niềm vui giả tạo. Như chơi game, lướt mạng xã hội, tạo tài khoản clone để trở thành anh hùng bàn phím, tiêu thụ nội dung tích cực, video truyền động lực và theo dõi những người có cuộc sống mà họ mơ ước.
Đó là liều thuốc tốt để xoa dịu nỗi đau trong ngắn hạn. Nhưng hãy thận trọng, nếu quá sa đà thì nỗi đau mà chúng ta gánh chịu sẽ không được giải tỏa, nó bị dồn nén vào tầng vô thức. Khi vô thức hoạt động, nó tạo ra cảm giác lo lắng, lạc lõng, mất phương hướng mà không biết nguyên nhân.
Cuối cùng, một vị cứu tinh xuất hiện. Người thầy với “con đường tắt” để thành công. Vô thức sẽ chiến thắng ý thức. Nó sẽ nhào ra để vồ lấy cơ hội nhằm thỏa mãn khát khao và mong muốn xóa đi những nỗi đau mà chúng ta vô tình dồn vào vô thức từ trước.
Vâng.
Bạn biết điều gì xảy ra rồi đấy.
“Tôi biết có rất nhiều người rơi vào tình trạng này, nhưng Thông ơi, chúng ta phải làm thế nào?
Bạn phải ngừng đổ lỗi và dũng cảm nhìn vào nỗi đau của chính mình.
Quay lại thời điểm tôi thất bại.
Chỉ có một mình. Một mình trong ngôi nhà trên biển người hối hả. Một mình trong tâm trí khi không có một ai để sẻ chia. Tôi đi bộ nhiều ngày liền quanh hồ Hạ Đình. Tôi quyết định làm khác đi. Không đổ lỗi cho ai cả. Không đổ lỗi cho đối tác, covid, bản thân; tôi chỉ bước đi trong im lặng, chỉ quan sát và nhận diện (sự thật thứ nhất – khổ đế).
Khi ngừng đổ lỗi, ngừng phán xét, bản ngã không còn nơi nào để bám víu. Nó bắt đầu sụp đổ, sụp đổ hoàn toàn. Khoảnh khắc tôi nhìn thấy mọi thứ – tại sao tôi lại thất bại (sự thật thứ hai – tập đế).
Tiếp theo là tầm nhìn (diệt đế) và con đường (đạo đế) xuất hiện.
Nhân tiện, Viết hiện đại là một trong những tầm nhìn mà tôi phát hiện ra và tin rằng nó là tương lai của nền kinh tế sáng tạo – kiếm tiền bằng tâm trí chứ không phải bằng sức lao động và thời gian của chính mình.


Hôm nay đến đây thôi.
Tôi sẽ để 2 câu trích dẫn ở đây để bạn suy nghĩ.
…
Thật khó để nói ra và thừa nhận thất bại của bản thân mình – nó làm Ego của tôi co rúm lại. Nhưng tôi buộc phải làm vậy, nếu không, những lời khuyên của tôi sẽ trở nên lý thuyết và sáo rỗng giống như các giáo điều đạo lý cóp nhặt trên mạng.
Hi vọng nó có ích và tác động giúp bạn thay đổi để có cuộc sống tốt đẹp hơn.
Chúc bạn thật sáng suốt để vượt qua mọi khó khăn!
Đỗ Đức Thông