#063 – Trở thành chuyên gia là lời khuyên khủng khiếp với người mới bắt đầu

Th5 30, 2025 | 0 Lời bình

Duc Thong Do

@ducthongdo – Viết về kinh doanh một người, tâm linh và cuộc sống. Viết về viết.

Sau đợt dịch covid-19,
tôi nghỉ kinh doanh nội thất và bước vào con đường kinh doanh chuyên môn.

Giống như bao người khác, tôi không biết phải làm gì.

Đây là cuốn sách đã hớp hồn tôi khi ấy.

Từ “chuyên gia” nghe nó sướng làm sao. Giống như một ai đó tít trên cao, có danh tiếng, được tôn trọng, và được khách hàng trả tiền gấp 3,4 lần, thậm chí chục lần những người khác cùng ngành.

Để thực hiện mục tiêu đó, điều đầu tiên là phải chọn kỹ năng: Thiết kế web, xây phễu, viết content (một kỹ năng là chính và còn lại là phụ – tôi phải xoay vòng liên tục để tìm ra cái phù hợp với thị trường).

Tiếp theo là học cách tiếp thị.

Tôi nhận ra hầu hết mọi người đều giống tôi:

Bước 1. Chọn một thị trường vĩnh cửu

Bước 2. Thu hẹp và đào sâu vào một ngách hẹp. Điều này giúp giảm thiểu mức độ cạnh tranh và đã là chuyên gia thì phải đi theo chiều sâu chứ không phải theo chiều rộng.

Bước 3. Rất cụ thể chân dung khách hàng mà bạn hướng tới. Tìm hiểu nhu cầu, sở thích, cách họ nói chuyện. Điều chỉnh bản thân để phục vụ và khiến họ hài lòng.

Đây chính là một chiến lược đã dẫn dắt tôi tới với một viễn cảnh kinh hoàng của cuộc sống (tất nhiên là do tôi chứ không phải Russell Brunson hay bất kỳ ai khác).

Đối với người mới bắt đầu, không danh tiếng, không địa vị, và cũng không có mối quan hệ thì sau đây là một vài cách mà mọi người thường làm:

1. Dựa dẫm vào ai đó để lấy danh tiếng

Tôi không thích dựa dẫm.

Nhưng tôi cũng không thích phán xét về việc mà mình chưa trải qua.

Dựa thì bị dẫm. Tôi đã thử và cảm thấy lòng tự trọng của mình bị tổn thương. Về mặt tâm lý, tôi không muốn ở dưới hoặc ở trên bất kỳ ai cả (tôi thích sự bình đẳng).

Mọi người bảo tôi rằng: “hầu hết mọi người đều biết nịnh người khác để đi lên, nếu mày cứ thẳng thắn như vậy thì con đường sẽ khó vô cùng”.

Họ nói đúng.

2. Hạ giá sản phẩm để cạnh tranh

Điều này thật tệ.

Giống như cắt máu của mình vậy.

Bạn biết đấy, việc liên tục giảm giá thì đâu gọi là kinh doanh nữa. Đó là lấy công làm lãi.

3. Trở nên hối hả

Cố gắng, cố gắng,… làm nhiều hơn nữa.

Bạn phải hi sinh thời gian, sức khỏe thể chất, tinh thần và cả những khoảnh khắc ở bên gia đình nhưng đầu óc lúc nào cũng nghĩ về công việc.

Bạn cần viết bài nhiều hơn, comment tương tác, gửi email, nhắn tin chào mời,… và thi thoảng nhận được sự chế giễu của những kẻ chịch thượng.

Phương pháp này không sai.

Hầu hết mọi người vẫn đang làm vậy (giống tôi), vì cách này giúp mang lại doanh số và kiếm được tiền.

Nhưng ở một khía cạnh khác, nó đang “ngầm” hủy hoại đi cuộc sống cá nhân mà tôi không hề hay biết.

Căng thẳng diễn ra liên tục khiến tôi phải kiếm tìm dopamine rẻ tiền (từ game, tiktok, film,…) để bù lại. Thiếu ngủ, tinh thần bất ổn, và làm việc cường độ cao dẫn tới sức khỏe sa sút. Cứ như vậy kéo theo nhiều hệ lụy khác theo kiểu nhân-duyên-quả (nhưng là quả xấu).

Vợ chồng tôi thường xuyên xảy ra xích mích khi tôi không có nhiều thời gian dành cho gia đình. Những lúc ở bên cạnh thì tâm trí tôi lại lang thang lo lắng về công việc.

Để giải quyết vấn đề này, tôi nói với cô ấy:

“Hãy chịu đựng một hai năm nữa, công việc ổn định, anh kiếm được nhiều tiền hơn thì mọi thứ sẽ trở nên tốt đẹp.”

Nhưng đó là một thỏa thuận được gồng lên bởi lý trí chứ không phải sự thỏa mãn về mặt cảm xúc lành mạnh. Bên ngoài chúng tôi thực hiện thỏa thuận, nhưng bên trong đang ngầm phát triển một hiệu ứng tâm lý mà cả hai đều không biết.

Shadow – Bóng tối.

Một khái niệm đến từ nhà tâm lý học Carl Jung. Nó xuất hiện khi bạn phủ nhận nhu cầu của chính mình.

“Bất cứ điều gì bị bản thân từ chối đều xuất hiện trên thế giới như một sự kiện.”
― Carl Gustav Jung

Nó xuất hiện ởi đâu?

Chúng tôi ít nói chuyện với nhau hơn. Ít lắng nghe hơn. Dễ nổi cáu hơn, và thường xuyên ở trong trạng thái mỗi người cầm một cái điện thoại.

Đó chính là hoạt động của bóng tối.

Khi bạn phủ nhận bất kỳ nhu cầu nào của bản thân, bóng tối sẽ xuất hiện.

Bóng tối sẽ biểu hiện trong thế giới của bạn dưới dạng giấc mơ, bệnh tật, hoặc thái độ tiêu cực với người khác (chủ yếu là người thân trong gia đình, hoặc những người dưới quyền bạn).

Nếu bạn không giải quyết, nó sẽ âm thầm hủy hoại cuộc sống của bạn một cách không thương tiếc.

Trong lá thư số #63 này, chúng ta sẽ cùng nhau đi tìm một con đường mới để giúp bạn tiến tới một cuộc sống cân bằng, bình an mà không cần phải chờ đợi (ngày nghỉ hưu).

Mong rằng nó sẽ góp một phần giúp cuộc sống của bạn trở nên tốt đẹp.

I. Con đường chuyên gia “rởm” và “thực thụ”

Lưu ý rằng:

Điều tôi đang muốn nói ở đây là về mặt tâm trí chứ không phải chức danh chuyên gia.

1. Chuyên gia thường bị ghét

Còn nhớ thời đi làm fulltime cho công ty.

Trong một buổi hội thảo, một người đàn ông trung tuổi bụng hơi phệ, mặc áo vest, ngẩng cao đầu, đi giày đen với dáng đi đầy tự tin bước lên sân khấu.

Ông được MC giới thiệu là chuyên gia đầu ngành công nghệ.

Phía dưới là tiếng vỗ tay rì rào.

Sau lời giới thiệu đến lượt ông thuyết giảng, và xung quanh tôi là tiếng xì xào chê bai với những lời khó chịu. Tôi thì ngưỡng mộ, tại tôi muốn được giống như ông ấy. Nhưng tại sao nhiều người lại ghét ông ấy đến vậy?

Mãi cho đến năm ngoái, tôi mới hiểu rõ sự tình sau khi đọc dòng tweet này của giáo sư Adam Grant.

Cũng dễ hiểu thôi.

Người ta trả tiền cho chuyên gia là bởi vì họ giỏi hơn người khác trong một lĩnh vực.

Giỏi hơn là mục đích của chuyên gia.

Và việc chúng ta khẳng định mình giỏi hơn đồng nghĩa với việc đẩy người khác xuống vị trí thấp kém.

Đây là trò chơi địa vị mà Naval Ravikant nói.

Bỏ qua những người chơi trò chơi địa vị

Nếu ai đó tự coi mình là chuyên gia, bạn sẽ thấy họ dễ dàng tấn công và hạ thấp người khác để cố gắng nâng cao địa vị của mình.

Đó là vấn đề.

Sự kiêu ngạo là một liều thuốc độc kìm hãm sự phát triển của tâm trí, đưa ra quyết định sai lầm, và mang lại những điều tồi tệ đến với người xung quanh.

2. Con đường chuyên gia bằng cấp

Khi chúng ta coi trọng chức danh địa vị, chúng ta gán lên tâm trí mình một cái mác chuyên gia.

Chúng ta theo đuổi thành tích chứ không phải hiểu biết thực sự.

Đó là một cái bẫy.

Ngày xưa, ai có bằng đại học là oai như cóc.

Nhưng khi trường đại học mọc lên như nấm, ai ai cũng dễ dàng lấy được tấm bằng thì nó trở nên rẻ mạt. Rồi chúng ta lại phải thi lên thạc sĩ.

Thạc sĩ thật nghiệp
Theo VNExpress

Rồi bằng thạc sĩ bị thất sủng. Chúng ta được khuyến khích thi lên tiến sĩ, giáo sư, rồi phải có bằng MBA, đi du học,…

Tôi tự hỏi, chúng ta theo đuổi bằng ấy năm học tập để làm gì khi mà ra trường không có được sự chắc chắn.

Chỉ để cố gắng chạy theo sự xem trọng của mọi người thôi sao?

Những người có trình độ học vấn cao còn tệ hơn những người có trình độc học vấn thấp

Đã đến lúc chúng ta thực sự nhìn nhận lại vấn đề này.

3. Con đường chuyên gia tự thân

Nếu không có bằng Thạc sĩ, Tiến sĩ, Giáo sự,… để dựa vào, chúng ta phải đi theo một con đường khác.

Con đường tự thân.

Chúng ta tự gắn mác cho mình là chuyên gia.

Một cái mác với áp lực kinh hoàng đè xuống tâm trí.

Bạn phải học thật nhiều, biết thật nhiều, và làm thật nhiều về một lĩnh vực.

Cái duy nhất mọi người trả “nhiều tiền” là danh tiếng chứ không phải kỹ năng. Cho nên, dù bạn có kỹ năng giỏi đến đâu thì cũng không được trọng dụng.

Tại sao?

Chúng ta nói quá sâu về chuyên môn, người ta không hiểu.

Bạn cứ thử thao thao bất tuyệt về chuyên môn trước mặt người khác mà xem. Hoa mắt, chóng mặt, và người đó sẽ cố gồng mình lên vì giữ lịch sự. Nhưng về sau họ không muốn gặp mặt bạn nữa.

Còn đối với một chủ doanh nghiệp, họ sẽ nói thế này:

“Tôi không biết bạn làm gì, tôi chỉ biết kết quả”.

“Content là phải mang về doanh số”.

Bởi vậy, bạn lại phải quay lại xây dựng danh tiếng.

Những ai liêm chính thì cố gắng cày cuốc 3 năm, 5 năm, 10 năm để xây dựng danh tiếng chuyên gia trong khổ sở – tôi nghĩ đó là bạn, người đang đọc lá thư này.

Còn những kẻ muốn giàu nhanh, không có cách nào khác, họ phải make-up bản thân trông thật là hoành tráng rồi trở.

4. Con đường chuyên gia thực thụ (không chuyên gia)

Chức danh chuyên gia không phải là xấu.

Thậm chí tốt là đằng khác.

Tại sao?

Nó là một công cụ tốt để tạo tầm ảnh hưởng lên người khác. Tuy nhiên, không được phép lạm dụng, nếu không nó sẽ trở thành một công cụ thao túng.

Tất cả những người mà tôi kính trọng, họ được gọi là chuyên gia nhưng tôi chưa bao giờ thấy họ tự coi mình là chuyên gia cả.

Ví dụ như:

  • Tiến sĩ Dương Ngọc Dũng (một trong những người Việt đã thay đổi cuộc đời tôi bằng những bài giảng triết học mang hơi hướng nông dân thay vì tiến sĩ).
  • Nhà quản lý giáo dục Bùi Trân Phượng (một người phản đối nền giáo dục công nghiệp bằng việc ví học sinh như một cái ly đang được sản xuất hàng loạt).
  • Nhà tâm lý Jordan B Peterson.
  • Chuyên gia lãnh đạo Simon Sinek.
  • Triết gia, doanh nhân Naval Ravikant.
  • .v.v.

Họ không tự coi mình là chuyên gia, mà hầu hết mọi người thường tự gọi họ là như vậy.

Họ không kiêu ngạo.

Họ vô cùng khiêm tốn.

Họ kể câu chuyện từ những thất bại của bản thân mình và lấy nó ra làm bài học cho người khác.

Cái mác chuyên gia ư. Nó chỉ là một cái dán nhãn nhỏ xíu được dán trong một góc làm việc của họ. Bằng cấp ư, đó chỉ là phụ họa mà họ phải mang theo bên mình để tạo ảnh hưởng mà thôi.

Mọi người gọi họ là chuyên gia cũng được, mà không gọi cũng chẳng sao.

Rất nhiều người gọi họ là chuyên gia.

Nhưng số ít như chúng tôi gọi họ là lãnh đạo.

Tôi ước rằng thầy Dương Ngọc Dũng và cô Bùi Trân Phượng sẽ sống thêm trăm tuổi nữa (đương nhiên còn rất nhiều người Việt khác mà tôi có dịp tiếp xúc và biết đến).

Chính họ sẽ là một trong những con người khai sáng cho đất nước Việt Nam.

II. Con đường người thực hành

Tôi có học đại học.

Nhưng tôi nhận bằng trung bình, và với cái bằng này nó chẳng có tác dụng gì cả. Mấy năm rồi tôi cũng không thấy mặt mũi nó đâu.

Tôi tự hỏi: “mình muốn trở thành như thầy Dương Ngọc Dũng, cô Bùi Trân Phượng, nhưng mình phải làm gì đây?”

Họ có danh tiếng.

Họ có thẩm quyền mà người khác “gọi là chuyên gia”.

Còn tôi thì không.

Nói hay thế nào đi nữa thì ai họ nghe chứ.

1. Phát hiện ra con đường mới

Một hôm, tôi tình cờ xem được một video của anh Nhân Gà Vlog:

Video thầy Minh Tuệ và Nhân Gà Vlog

Vlog nói về một ông sư tên Minh Tuệ (lúc đó thầy chưa nổi tiếng).

Phản ứng đầu tiên của tâm trí tôi: “ông này bị làm sao ấy nhỉ, không biết đầu óc có vấn đề gì không”. Đây có thể là do hiệu ứng chuyên gia (phải chỉn chu, hoành tráng) khiến tôi nghĩ như vậy.

Nhưng có một lý do nào đó bên trong thôi thúc tôi xem tiếp.

Một điều kỳ lạ là ông ấy toàn xưng “con”.

Cho đến khi ông ấy giải thích lý do tại sao lại xưng “con” với tất cả mọi người. Sự kiêu ngạo trong tôi bắt đầu sụp đổ. Cảm giác giống như tôi đang đứng ở giữa ngôi nhà, 4 bức tường xung quanh cứ vậy vỡ vụn, để lộ bản thân trơ trọi giữa thiên nhiên.

Đó là khoảnh khắc đột khởi mà tôi khó chia sẻ thành lời.

Kể từ đó, thầy đã gieo dắt trong tâm trí tôi một hạt giống mới.

Sau này, khi theo dõi thầy nhiều hơn, tôi nhận thấy thầy tạo được tầm ảnh hưởng mà không cần dựa vào bất kỳ địa vị, chức danh, hay dựa dẫm vào bất kỳ ai cả.

Why?

Tại sao điều này lại xảy ra?

Điều mà thế giới khao khát là tính xác thực
Khi chúng ta nhìn thấy sự thật ở một người, chúng ta gọi đó là tính xác thực

Thì ra chúng ta đã chán ngắt với những đạo lý rao giảng suốt ngày.

Thì ra chúng ta đang tiến hóa trở nên thông minh hơn để không còn bị ảnh hưởng bởi hiệu ứng hào quang nữa.

Chúng ta đang khao khát một sự thật. Người thật việc thật. Và thầy Minh Tuệ là người đã làm được điều đó.

Oh. Tôi chợt nảy ra một ý tưởng:

“Thầy đi bộ khắp mọi miền tổ quốc. Còn chúng ta có thể đi bộ trên internet mà. Phải không?”.

Chúng ta sẽ không chém gió nữa.

Chúng ta nói về những gì chúng ta đang học, đang làm, và đang phát triển.

Chính quá trình quan sát đó, tôi phát hiện ra một con đường mới.

Con đường của người thực hành.

Con đường của người tạo giá trị.

Con đường của người sáng tạo ra cuộc đời mình và thay đổi cuộc đời người khác bằng cách chia sẻ các ý tưởng.

2. Người tạo giá trị bằng các ý tưởng

Trong thế giới cũ,

phần lớn một người tạo ra giá trị là người như thế nào?

Mày phải cho tao một cân thóc. Mày phải cày cho tao một mảnh ruộng. Mày phải thiết kế cho tạo một landing page, viết cho tao một bài content. Tao không cần biết mày làm thế nào, miễn là mày mang về cho tao doanh số hoặc tạo ra một cái gì đó hữu hình (sờ nắm được).

Nhưng ở thế giới mới,

nơi mà vật chất trở nên dư thừa thì ý tưởng là điểm mấu chốt khiến cuộc đời của bạn bị hủy hoại hoặc thăng hoa.

Ví dụ 1:

Bạn: “Tao đang rất là chán đời”.

Ý tưởng số 1: “đi nhậu đê, xem tiktok, hoặc “hít” một phát là quên hết sự đời”.

Ý tưởng số 2: “đứng dậy, ra khỏi phòng và đi bộ đi. Nó sẽ giúp mày khuây khỏa và dễ dàng tìm cách giải quyết được vấn đề mà mày đang gặp phải”.

Với ý tưởng số 1, đời bạn sẽ xuống lỗ.

Với ý tưởng số 2, cuộc sống của bạn không ngừng phát triển.

Những người tạo giá trị là những người đưa ra những ý tưởng làm thay đổi cuộc đời người khác.

Ví dụ 2: Đối với một người đang mò mẫm kinh doanh như tôi.

Có gần 7 tỷ người trên hành tinh này. Tôi hi vọng một ngày nào đó sẽ có gần 7 tỷ công ty.

Đây là một trong những ý tưởng đã nằm mãi trong đầu tôi suốt những năm vừa qua, và nó đã góp phần khơi mào để hình thành một dự án mới là Doanh nghiệp một người – mô hình mà tôi đang theo đuổi và giúp đỡ những người đi sau mình 2,3 bước.

Chính điều đó khiến tôi nhớ đến họ, và dù sớm hay muộn tôi cũng phải có nghĩa vụ (một cách tự nguyện) đền đáp những gì mà họ đã làm cho tôi. Bằng cách mua sản phẩm, hoặc giới thiệu họ tới bạn bè của tôi để giúp họ tăng tầm ảnh hưởng và uy tín.

3. Sự bão hòa thông tin và nền kinh tế sáng tạo đang lột xác

Internet phát triển một cách kinh khủng.

Trí tuệ nhân tạo AI bắt đầu tạo ra hàng núi thông tin mới và biến internet trở thành biển content.

Chính sự bão hòa thông tin (ý tưởng) khiến cho bản thân nó không có giá trị nữa. Đó là lý do tại sao những người chia sẻ kiến thức trên internet chỉ có thể kiếm tiền bằng lượng views hoặc làm affiliate.

Ý tưởng chỉ có giá trị khi nó thúc đẩy hành động của người khác để tạo ra của cải.

Chúng ta chỉ hành động bởi hai điều. Một là nỗi đau đủ nhiều. Hai là cảm hứng đủ lớn.

Nỗi đau trong mỗi con người thì luôn thường trực, và bạn chỉ việc gọi nó ra thôi.

Nhưng còn cảm hứng ư?

Ví dụ 1:

Cùng một câu nói giống hệt nhau được thốt ra từ miệng của người A thì nghe giáo điều, chỉ muốn đấm vô mõm; còn với người B thì trở thành chân lý khiến người khác lắng nghe.

Tại sao?

Bởi vì lời nói chỉ truyền được cảm hứng khi đứng sau nó là một câu chuyện có thật.

Người ta lắng nghe, tôn trọng bạn vì bạn đã thực hiện nó. Bạn đã trải qua bao sự đau đớn để thốt nó ra thành lời.

Ví dụ 2:

Để trở thành một doanh nhân truyền cảm hứng, chúng ta không thể đứng lên và nói:

“bố tôi cho tôi công ty và tôi kể cho bạn nghe về việc tôi xây dựng công ty này như thế nào”.

hoặc,

“tôi có bằng MBA, và tôi sẽ nói cho các bạn biết bạn cần kinh doanh gì”.

Chúng ta không thể làm thế, vì chúng ta không sở hữu câu chuyện.

Chúng ta mượn từ bố bạn.

Chúng ta mượn từ sách vở hàn lâm.

Và những điều đó chỉ cung cấp thông tin (kiến thức) chứ không thể truyền cảm hứng.

Do đó…

Bạn phải có câu chuyện để kể. Để có câu chuyện, bạn phải xây dựng bằng chính đôi tay của mình và bạn đã có những vết sẹo để chứng minh điều đó. Là khi mọi chuyện trở nên tồi tệ và bạn phải bắt tay vào sửa nó.

Và bây giờ mỗi khi vấn đề xuất hiện (dù là của chính bạn hay người khác), bạn trở nên linh hoạt hơn vì bạn đã tự tay làm nó.

Đó cũng là điều mà trí tuệ nhân tạo AI không làm được.

AI có thể viết cho bạn một bài viết content đăng lên mạng xã hội.

AI có thể viết cho bạn một cuốn sách, nhưng nó không thể truyền cảm hứng.

Bạn phải tự tay viết bài viết của riêng bạn, tự tay viết cuốn sách của riêng bạn dựa trên hành trình phát triển của cá nhân bạn.

Đó mới là mấu chốt.

III. Biến bản thân thành doanh nghiệp

Việt Nam có 100 triệu dân, tôi hi vọng một ngày nào đó sẽ có gần 100 triệu doanh nghiệp. Để mọi người có được tự do, tự chủ, và hạnh phúc.

Con đường người thực hành dành cho bất kỳ ai.

Dù là sinh viên, công nhân (trong nhà máy, văn phòng, hoặc tự do), kinh doanh, người đang trong tình trạng thất nghiệp,… đều đủ điều kiện để bắt đầu đi trên con đường này.

Bởi vì, người thực hành là người vô cùng khiêm tốn.

Bạn không cần chức danh, địa vị xã hội để phát triển. Thứ bạn cần duy nhất chính là sự độc đáo của bản thân bạn, sự khiêm tốn học hỏi của bạn từ các chuyên gia thực thụ, hành trình trải nghiệm của bạn, và một đích đến mà bạn đang hướng tới.

Bạn giải quyết vấn đề của chính mình và bán giải pháp.

1. Bắt đầu từ vấn đề của bản thân bạn

Tất cả những người thành công chân chính mà tôi biết họ không theo đuổi tiền bạc hay thành tích.

Điều đó chỉ khiến họ đau khổ mà thôi.

Họ giải quyết các vấn đề của riêng họ. Khi các vấn đề được giải quyết, mọi việc tự nhiên thuận lợi.

Ví dụ:

Khi bạn muốn leo lên đỉnh núi Everest. Nếu bạn cầm bản đồ, rồi chạy một mạch lên, không chết thì cũng bỏ cuộc.

Việc đầu tiên bạn phải làm là xác định xem sức khỏe mình có đủ không. Nếu sức khỏe là vấn đề, bạn phải tìm cách giải quyết bằng cách luyện tập và các trang bị bảo vệ cần thiết.

Thứ hai, nếu bạn đi cùng đoàn, bạn phải học cách xây dựng mối quan hệ tương hỗ với những người đi cùng. Nếu bạn nóng nảy hoặc giao tiếp không tốt, bạn sẽ không nhận được sự hỗ trợ.

Thứ ba, leo núi cần sự tập trung và khả năng quan sát để xử lý tình huống. Bởi vậy, cần có một tinh thần minh mẫn và lòng dũng cảm.

Nếu không có sức khỏe, bạn sẽ bỏ cuộc, hoặc kiệt sức mà chết.

Nếu không có đồng đội, bạn sẽ mất đi sự hỗ trợ những lúc khó khăn.

Nếu không có tâm trí sáng suốt, sự tập trung thì bạn sẽ trượt chân mà rơi xuống vực thẳm.

Nếu không có lòng dũng cảm thì bạn sẽ đái ra quần vì sợ hãi, chứ đừng nói là bò lên tới nơi.

Đó chính là lý do tại sao giải quyết vấn đề lại quan trọng đến thế.

Bạn giải quyết được các vấn đề đó, bạn mới đủ điều kiện leo lên đỉnh núi.

Trong hành trình theo đuổi thành công trong cuộc sống cũng vậy.

Bạn sẽ mắc các vấn đề ngăn cản bạn như:

Công việc:

– Burnout (kiệt sức)
– Làm mãi không phát triển
– Bị đồng nghiệp, sếp lợi dụng
– .v.v.

Sức khỏe thể chất và tinh thần:

– Đau dạ dày;
– Mất ngủ, căng thẳng, lo lắng;
– Mệt mỏi, thường xuyên bị mất năng lượng;
– .v.v.

Tâm trí:

– Thiếu tự tin;
– Suy nghĩ quá nhiều;
– Nỗi sợ phán xét, mất tập trung, thiếu kỷ luật;
– .v.v.

Mối quan hệ:

– Gia đình không ủng hộ;
– Mẫu thuẫn với bố mẹ, vợ chồng;
– Bị khách hàng từ chối, thiếu tôn trọng;
– Đồng nghiệp, đối tác tạo áp lực toxic và lợi dụng;
– .v.v.

Khi bạn giải quyết được các vấn đề đó, tự nhiên bạn sẽ phát triển.

Cuộc sống và công việc của bạn cũng phát triển theo.

2. Viết để giải quyết vấn đề một cách sáng tạo

Bạn biết tại sao bạn đọc sách, xem podcast, youtube, hoặc các bài viết trên mạng xã hội nhưng bạn lại rất ít thực hiện nó không?

Bởi vì đó là ý tưởng của người khác, không phải của bạn.

Bởi vì bạn tiêu thụ quá nhiều ý tưởng và nó dần dần trở thành một mớ bùng nhùng trong não khiến bạn choáng ngợp, lo lắng và không muốn hành động.

Bạn cần biến các ý tưởng đó thành các ý tưởng của mình bằng cách diễn giải các lời khuyên mà bạn nhận được từ các chuyên gia thực thụ và những người đi trước bạn 2,3 bước. Bạn sẽ áp dụng nó như thế nào vào cuộc sống và công việc của bạn – đây là quá trình sáng tạo.

Tiếp theo, bạn cần phải làm nó trở nên rõ ràng bằng cách trình bày, sắp xếp các ý tưởng.

Phương pháp viết này không phải lối viết content thông thường để chữa lành, hoặc xả stress (mặc dù nó có tác dụng đó). Đây là một lối viết để giải quyết vấn đề một cách sáng tạo, mà tôi gọi nó là Viết Hiện Đại.

Với lối viết này, bạn sẽ tự thuyết phục được bản thân mình hành động.

3. Trở nên thông minh và trí tuệ

“Bất kỳ kẻ ngốc nào cũng có thể biết. Vấn đề là phải hiểu.”
― Albert Einstein

Những kẻ “chỉ” dựa vào bằng cấp, kiến thức hàn lâm để chém gió đều là kẻ ngốc.

Kẻ ngốc chỉ chăm chăm học lý thuyết.

“Người thông minh giải quyết vấn đề. Người khôn ngoan tránh nó.”
― Albert Einstein

Bạn trở thành người thông minh khi bạn tìm cách áp dụng kiến thức đó để giải quyết vấn đề.

Bởi vì, bạn tự mình giải quyết vấn đề, nên bạn sẽ hiểu nó.

Hiểu là trí tuệ và dẫn tới sự khôn ngoan.

Khi bạn là người khôn ngoan, bạn sẽ tránh được vấn đề (ngăn chặn nó xuất hiện).

Ví dụ như leo núi Everest (tôi đã nhắc đến trong đoạn trên):

Vấn đề của bạn trong cuộc sống là mất bình tĩnh và giao tiếp kém. Bởi vậy, bạn cần phải sửa chữa điều này trong cuộc sống hàng ngày của bạn. Khi bạn sửa chữa được rồi, bạn hiểu nó, và bạn sẽ tránh được các tình huống tranh cãi không cần thiết khi leo núi.

4. Chia sẻ nó cho người khác

Khi bạn viết để tự giải quyết vấn đề cho riêng mình thì cuộc sống của bạn bắt đầu trở nên tốt đẹp.

Bạn có thể ẩn cư giống như các vị tu hành leo lên núi ẩn cư không màng thế tục – giữ lại các bài viết cho riêng mình.

Hoặc bạn có thể xuống núi chia sẻ những gì bạn đã thực hành cho mọi người giống thầy Minh Tuệ.

Bạn bắt đầu chia sẻ những ý tưởng của bạn cho người khác.

Khi các ý tưởng của bạn khiến cuộc sống của ai đó trở nên tốt đẹp, bạn nhận lại được sự chú ý (dù muốn hay không).

Sự chú ý là tiền tệ.

Hiểu dòng tweet này của Naval như thế nào?

Tiền chính là vật trung gian trao đổi giá trị.

Nhưng bây giờ, bạn có được sự chú ý (tạm hiểu là tôn trọng và tin tưởng) thì bạn có thể dùng nó để đổi lấy một sự giúp đỡ, một lời giới thiệu, một sản phẩm, công cụ hoặc bất kỳ điều gì mà người khác đang có mà không cần phải dùng tiền mặt.

Hãy nhìn thầy Minh Tuệ.

Thầy chưa cần hô mà đã có rất nhiều người sẵn lòng tài trợ, giúp đỡ từ tất cả những người mến mộ thầy.

Mặc dù thầy không giữ tiền trong túi, nhưng thầy giữ được sự chú ý.

Đã đến lúc bạn kiếm tiền bằng con đường tạo giá trị.

Nếu bạn quyết định trở thành người giá trị.

Hãy trở thành đồng đội (người cùng chí hướng) với tôi, cùng nhau xây dựng doanh nghiệp một người và biến thế giới này trở nên tốt đẹp.

IV. Bạn sẽ nhận được những gì từ mô hình này?

1. Sự hợp nhất của cuộc sống

Không giống như hầu hết mọi người:

ban ngày đi làm để giải quyết vấn đề của người khác, tối về phải đối mặt với hàng tá vấn đề của riêng mình.

Với phương pháp này, bạn đã hợp nhất vấn đề của bạn với khách hàng.

Bạn giải quyết vấn đề trong cuộc sống của chính bạn vừa giúp cuộc sống của bạn tốt lên, lại vừa có thêm ý tưởng chia sẻ cho khán giả và khách hàng của bạn.

Ngược lại…

Bạn giải quyết vấn đề cho khách hàng, bạn cũng có thêm ý tưởng góp phần vào cuộc sống của mình trở nên tốt đẹp.

Đó là lý do tại sao khách hàng yên tâm khi làm việc với bạn. Bạn làm việc cho họ cũng là làm việc cho chính mình. Một công đôi việc.

2. Bạn không còn làm việc cho người khác

Bạn không làm việc.

Bạn đang sống.

Bạn bán các ý tưởng (giải pháp) được sinh ra từ quá trình sống của chính mình.

Cuộc sống của bạn càng phát triển, càng hạnh phúc thì bạn càng có thêm nhiều giải pháp mới và giá trị cũng từ đó mà tăng theo.

3. Doanh nghiệp bất tử

Doanh nghiệp không bao giờ phá sản

Đây là ý tưởng mà khách hàng đã nói với tôi trong những bước đầu triển khai doanh nghiệp một người.

Tại sao lại không thể phá sản?

Bạn không mất một khoản tiền lớn để đầu tư thì bạn không thể nào vỡ nợ.

Bạn không có nhân viên nên bạn không bị phụ thuộc khi họ rời bỏ và đau đầu vì tìm nhân sự thay thế.

Nguồn lực của bạn cần có là:

  • Vấn đề của bạn (mọi người đều có chung những vấn đề như nhau). Vấn đề không hết thì bạn không thiếu đất diễn.
  • Ý tưởng là vô hạn. Bạn tạo ra càng nhiều thì ý tưởng lại càng sinh sôi nảy nở. Nhiều hơn. Chất lượng hơn.

4. Không ai có thể cạnh tranh với bạn

“Khi bạn là chính mình, bạn không thể bị đánh bại” – Naval.

Khi bạn giải quyết vấn đề của chính mình, bạn là người hiểu rõ nhất.

Diễn biến tâm trí và hành trình trải nghiệm của bạn là độc đáo, là duy nhất trên thế giới này.

Càng hiếm thì càng quý.

Tầm ảnh hưởng của bạn càng phát triển thì người ta càng trả giá bạn cao.


Vậy là lá thư số #63 đến đây là hết.

Nếu bạn thấy hữu ích, hãy chia sẻ nó tới người mà bạn yêu quý nhất để giúp họ phát triển.

Cuối tuần rồi, nghỉ ngơi và thư giãn nhé!

Vui vẻ nhé!

Đỗ Đức Thông

Tài nguyên & Dịch vụ

Cùng tôi tham gia vào nền kinh tế mới

better life planner

Better Life Planner (free)

Khóa học All-in-one để xây dựng một cuộc sống tốt đẹp hơn

ghostwriting

Hệ sinh thái Viết hiện đại (paid)

Học một kỹ năng mà AI không thể thay thế - giải quyết vấn đề một cách sáng tạo

business

Khóa học xây dựng doanh nghiệp một người cơ bản (free)

Tìm hiểu cơ bản về cách xây dựng doanh nghiệp một người có lợi nhuận 2025

business

Cố vấn xây dựng doanh nghiệp một người

Hệ thống, bán tự động và đơn giản hóa doanh nghiệp để làm chủ công việc và cuộc sống

Share This